Bs Nguyễn Thị Yến Linh –
Trong trường hợp suy tuần hoàn cấp tính, nâng chân thụ động (Passive leg raising - PLR) là một nghiệm pháp dự đoán liệu cung lượng tim có tăng lên khi tăng thể tích hay không [1]. Bằng cách truyền một lượng khoảng 300 mL máu tĩnh mạch [2] từ phần dưới cơ thể về tim phải, PLR mô phỏng một thử thách về dịch (fluid challenge). Tuy nhiên, không có lượng dịch nào được truyền và các hiệu ứng huyết động có thể đảo ngược nhanh chóng [1,3], do đó tránh được nguy cơ quá tải dịch. Thử nghiệm này có ưu điểm là duy trì độ tin cậy trong các điều kiện không thể sử dụng các chỉ số về khả năng đáp ứng dịch dựa trên sự thay đổi hô hấp của thể tích nhát bóp [1], như thở tự nhiên, rối loạn nhịp tim, thể tích khí lưu thông thấp và độ giãn nở của phổi thấp.
Phương pháp thực hiện PLR có tầm quan trọng hàng đầu vì nó ảnh hưởng cơ bản đến hiệu quả huyết động và độ tin cậy của nó. Trong thực tế, năm quy tắc nên được tuân theo.
Đầu tiên, PLR nên bắt đầu từ tư thế nửa nằm nghiêng chứ không phải tư thế nằm ngửa (Hình 1). Việc hạ thân người thấp xuống để nâng cao chân sẽ huy động máu tĩnh mạch từ khoang nội tạng lớn, do đó tối đa tác động ngày càng tăng của việc nâng cao chân lên tiền tải tim [2] và tăng độ nhạy của nghiệm pháp. Một nghiên cứu không tuân thủ quy tắc này đã báo cáo sai lệch về độ tin cậy kém của PLR [4].
Hình 1: 5 nguyên tắc của nghiệm pháp nâng chân thụ động